Linh ngồi dậy vung chăn ra, lúc này nàng mới nhớ chúng tôi đang không mặc gì, nàng la lên rồi vội vàng chùm chăn lại.
- Anh mau ra ngoài đi, xấu hổ quá.
- Có gì đâu mà xấu hổ.
- Không, anh mau ra ngoài đi, em không biết đâu.
Nàng hâm thật, tôi mặc quần áo rồi đi ra ngoài, một lúc sau Linh bước ra, hai má vẫn đỏ ửng, nhìn yêu dữ, tôi cười cười, nàng xấu hổ lấy tay che mặt, yêu rồi.
- Đi ăn sáng không?
- Có ạ...
Tôi nắm tay nàng dắt ra xe rồi chúng tôi đi ăn sáng, ăn xong tôi đưa nàng về vì nàng vẫn còn xí hổ ngại đi với tôi. =)) Con nít thật, tôi về nhà rồi gọi cho cô rủ cô đi chơi. Cô lại bận, chán, tôi phóng đi chơi game.
+Chap 31:
Một tuần sau đó chúng tôi đi chơi, hẹn hò tay ba luôn, đi xe mà không biết lai ai đi nữa, trong lòng muốn lai cô lắm nhưng cô không chịu, toàn nhường cho Linh, làm gì tôi cũng bị kẹp vào giữa, nhiều lúc cô và Linh chả biết nên ngả về phía ai, mà lâu rồi tôi không được cô ôm nhớ quá, cuộc tình tay ba nó khổ thế đấy. Hôm nay tôi đi uống cafe với mấy anh chơi cùng game cf ở G-Cafe, có mấy chị phục vụ xinh vãi chưởng, nhìn mà thèm khát. Đang chém gió nhiệt tình tôi nhìn qua cửa kính sang bên kia quán, là cô, không sai vào đâu được. Người ngồi đối diện cô là một người con trai, hình như là người lần trước tôi thấy cô đi cùng ở kem Niu di lân. Trong đầu tôi hiện nên một dấu hỏi, người kia là ai? Tôi chỉ muốn lao sang bên đấy và hỏi cô nhưng không hiểu sao tôi cứ ngồi yên ở ghế. Tôi lấy điện thoại nhắn tin cho cô.
- "Em đang làm gì đấy?"
Quay sang ngó cô..1 giây...2 giây...cô cầm điện thoại.
- "e dang di choi voi ban, sao vay a?"
- "Không có gì đâu, thôi em đi chơi tiếp đi"
- "vag"
Thế này chắc không có gì phải lo lắng rồi, tôi lại tập trung chém gió với mọi người, lúc về ngó sang thì cô đã về rồi. Tôi đi về nhà, một giờ chiều, nằm lăn qua lăn lại trên giường, nhớ cô quá, thèm cảm giác được đi chơi với cô mà không có Linh. Tôi liền gọi cho cô.
- Alo! Em nghe nè anh, anh lại nhớ em à?
- Ừ, sao em biết hay thế?
Cô cười ở đầu bên kia điện thoại.
- Thế em đến đón anh đi chơi nha.
- Ừ, nhanh lên nhá.
Tôi hồ hởi, vui mừng như kiểu lần đầu hẹn hò với cô vậy. Tôi chui vào nhà vệ sinh tân trang lại nhan sắc, 15 phút sau cô đến, tôi ra ngoài lên xe đèo cô, cô vòng tay ôm eo tôi, ôi cái cảm giác hạnh phúc này lâu lắm rồi tôi mới cảm nhận lại được, với tôi là như vậy. Tôi và cô đến siêu thị BigC, tôi và cô chưa đi siêu thị với nhau lần nào. Vào trong cô dẫn tôi đi khắp nơi, qua mấy hàng quần áo, cô bắt tôi thử hết bộ này đến bộ khác rồi mua cho tôi, hôm nay thấy cô quan tâm đến tôi quá. Chọn xong cô lại kéo tôi đi ra ăn pizza, hôm nay cô là người chủ động chứ không phải tôi. Mà hôm nay cô cũng cười nhiều quá, xinh thật. Xong chúng tôi lại đi xem phim, đang hẹn hò với cô mà Linh cứ gọi, tôi tắt nguồn máy luôn, tôi không muốn Linh phá vỡ những giây phút hạnh phúc này. Xem phim xong chúng tôi đến sky trượt pa-tin. Đến đây tôi lại nhớ đến lần đầu đi trượt pa-tin với cô, bách nhục. Sau lần đó tôi không bao giờ đi trượt nữa cho đến hôm nay đi với cô. Nhưng lần này ngon zai rồi, hơi lạng quạng nhưng không đến mức như lần trước. Tôi lại ôm eo cô để cô kéo, tôi ước gì người kéo là tôi chứ không phải cô, hic.
- Em trượt cho anh xem đi.
- Vâng.
Tôi đứng bám vào thành tường xem cô biểu diễn, phải nói là cô trượt rất giỏi, cô vừa nhìn tôi vừa cười, tóc cô bay ngang qua mặt, tôi cứ đứng ngây ra nhìn cô, cô như một thiên thần đang bay lượn trước mắt tôi vậy. Dường như cô biểu diễn quá đẹp, tất cả mọi người cùng dừng lại xem cô biểu diễn, đến động tác xoay tròn cô bị vấp chân, không hiểu sức mạnh phi thường ở đâu mà tôi lao nhanh như cắt đến đỡ cô mà không hề bị ngã. Khi đỡ cô xong thì một tràng pháo tay rộn rã vang lên dành cho chúng tôi, cô nhìn tôi cười, hai mà ửng hồng, chán lấm tấm mồ hôi. Rồi chúng tôi trả giầy ra ngồi uống cafe.
- Em trượt đẹp quá, nhìn em lúc đấy như thiên thần ấy.
Cô bật cười khúc khích.
- Lúc anh đỡ em anh cũng tuyệt lắm ý, vậy mà anh kêu không biết trượt.
- Thì anh không biết trượt thật, lúc đấy không biết tại sao anh lại làm được như vậy nữa.
Cô lại nhìn tôi cười. Ly cafe dần cạn, cô dục tôi về không muộn. Trên đường về tôi cố gắng đi thật chậm, cô ôm eo tựa đầu lên vai tôi thủ thỉ. Giọng cô như giót mật vào tai vậy. Nhưng rồi cũng đến nhà tôi, tôi chào cô rồi vào nhà, trước khi về tôi bắt cô hun môi tôi nhưng cô không chịu, tôi đành bảo cô hun má, cô ngó ngang dọc rồi hun lên má tôi làm tôi phê tê tái, lâu rồi mới được cô hun, chắc tầm ba ngày. =">">z Tôi vào nhà, bật điện thoại lên nhớ đến Linh, tôi gọi cho nàng.
Lần 1... không nghe.
Lần 2... nghe rồi.
- Sao em gọi anh mà không nghe máy?
Giọng giận dỗi, thế là đã không thích rồi.
- Lúc đấy anh đang bận không nghe được.
- Thật không?
- Thật, giờ anh hết bận rồi nên gọi cho em nè, đang làm gì thế gái.
- Xì... Tối anh đón em đi chơi đi, ở nhà chán quá.
Lại bắt đầu làm nũng, tôi chọc Linh.
- Thôi anh mệt lắm, anh muốn ngủ sớm.
- Em không biết đâu, anh mà không đến em giận anh luôn đấy.
- Ừ, biết rồi, thôi anh đi tắm đây, bye gái.
Cúp máy, tối đang định rủ cô đi chơi tiếp. Hic. Tôi tắm rửa, mum mum xong 8h kém đến đón Linh đi chơi, lại điệp khúc ăn uống xem phim đến phát nản, nhạt nhẽo, Linh lại trách móc.
- Anh không muốn đi chơi với em đúng không.
- Đâu có đâu.
- Anh nói dối, anh không yêu em đúng không?
Sự thật nó luôn phũ phàng nhưng ta luôn phải phủ nhận nó để có những điều tốt đẹp.
- Em lại nói linh tinh cái gì vậy, anh không yêu em thì yêu ai.
- ....chị Lan...
Trúng tim đen rồi, tôi không nghĩ khi yêu Linh lại hay ghen tỵ như vậy. Tôi dừng xe vào một góc tối, tôi xuống xe nhìn thẳng vào mắt Linh.