Hai phái nhất thời tranh luận không nguôi.
Cùng lúc đó, trong dân chúng bỗng nhiên có một tin đồn, nói là Tấn vương Lãnh Hạo Nguyệt được thần y Lạc Băng cứu trị, lại được trời quan tâm, di chứng của sự ngu dại chỉ trong một đêm đã khỏi, hoàng thượng đã đem ngọc tỷ truyền cho Tấn vương…
Tin tức này giống như cơn sóng, cấp tốc ở trước mặt dân chúng mọi người lan tràn mở ra.
Lãnh Hạo Nguyệt bốn năm nay, lần đầu tiên lấy bộ dáng của một người bình thường xuất hiện ở trước mặt mọi người, khuôn mặt hoàn mỹ đẹp như tượng, mái tóc đỏ rực dài đến thắt lưng, một màu đỏ rực của thiên lý mã “Liệt hỏa”, nhưng hết lần này tới lần khác một thân trường bào nguyệt sắc, ánh mắt kia thật sự là quá mạnh mẽ.
Người chung quanh đều không khỏi nhìn có chút ngây người.
Lãnh Hạo Nguyệt vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị, toàn bộ phủ thái tử cơ hồ đều bị hắn lật đến tận trời, thế nhưng đều không tìm được hình bóng của Nhạc Du Du, hắn thực sự lo lắng, bởi vì Lãnh Huyền Nguyệt không phải Hoa Hồ Điệp, lại càng không là Nam Cung Duệ, hắn chính là tiểu nhân, Nhạc Du Du rơi vào trong tay của hắn, có phải đã nếm chút khổ sở không, không biết nữ nhân kia có thể chịu được hay không, hắn cũng thực sự hối hận, hắn không nên thả nàng rời đi, sớm biết rằng như vậy, hắn tình nguyện để cho nàng hận chính mình, cũng sẽ không để nàng xuất phủ a…
Chương 118
Nhóm Lãnh Hạo Nguyệt tại hoàng cung xuất phát. Trong lòng mọi người cũng đều nhận định hoàng đế nhất định sẽ là Lãnh Hạo Nguyệt. Nhưng vào lúc này, một hạ nhân bỗng nhiên chặn đường đi của bọn họ.
“Người nào?” Thị vệ đại nội tổng quản đang dẫn đường bước lên phía trước quát, lúc này không thể có bất kỳ sai lầm nào.
“Tiểu nhân là thay người truyền tin.” Người nọ nói đem một phong thư giơ qua…, “Cần phải mời trao đích thân cho Tấn vương gia.”
Thị vệ không dám chậm trễ, vội vàng lấy thư quay đầu lại giao cho Trình Dật.
“Vương gia.” Trình Dật nhiều lần kiểm tra phong thư một chút, lúc này mới xoay người giao cho Lãnh Hạo Nguyệt.
Lãnh Hạo Nguyệt giương mắt nhìn người truyền tin phía trước một chút, sau đó tiếp nhận thư xé mở phong bì, chỉ liếc mắt một cái chân mày liền không khỏi nhíu lại.
“Làm sao vậy?” Trình Dật trong lòng không khỏi có cảm giác xấu.
Lãnh Hạo Nguyệt không nói gì, tiện tay đem thư đưa cho Trình Dật.
“Thật hèn hạ.” Trình Dật liếc mắt nhìn lại đưa cho Long Ngâm, “Vương gia chuẩn bị làm sao bây giờ?”
“Đại sư huynh, ngươi lập tức trở về phủ, thông tri Ngọc thúc làm tốt chuẩn bị rút lui.” Lãnh Hạo Nguyệt trầm ngâm một chút, bắt đầu hạ mệnh lệnh, “Nhị sư huynh, ngươi đi triệu tập đội ngũ, làm tốt việc tiếp ứng.”
“Vương gia, ngươi…” Hai người thần tình đều có điểm phức tạp, chẳng lẽ một màn bốn năm trước lại muốn tái diễn sao?
“Bản vương biết đang làm cái gì.” Lãnh Hạo Nguyệt nhìn bọn họ liếc mắt một cái, “Nàng cùng Minh Nhu không giống nhau.”
“Thế nhưng…”
“Không có thế nhưng.” Lãnh Hạo Nguyệt lắc đầu, “Đại sư huynh, nếu như là Thanh Thanh gặp nạn, ngươi sẽ làm như thế nào?” Sau đó lại thần tình phức tạp liếc mắt nhìn Long Ngâm, “Nhị sư huynh, nếu như lúc này là Hạo nhi gặp nạn, ngươi lại sẽ làm như thế nào?”
Trình Dật cùng Long Ngâm đều hơi sửng sốt, không nghĩ tới hắn lại có thể hỏi như thế, cũng không nghĩ tới nguyên lai hắn vẫn luôn biết tâm tư của hắn. .
Long Ngâm ngây ngốc sửng sốt một chút nhưng nở nụ cười, từ nội tâm phát ra ý cười, trong lúc nhất thời thậm chí còn có cảm giác làm cho trời đất sáng lạn, mặc dù mình còn chưa kịp biểu lộ, thế nhưng nguyên lai Hạo nhi đã hiểu được, hơn nữa cũng không có coi thường chính mình, Nhạc Du Du nói đúng, thích ai thì không có sai, vì thế, hắn cảm giác mình đáng giá, lúc này Hạo nhi có chuyện, đừng nói là ngôi vị hoàng đế, kể cả mệnh hắn cũng sẽ không keo kiệt, thế là cái gì cũng không nói, dẫn đầu xoay người ly khai.
Trình Dật cũng hướng hắn gật gật đầu, sau đó thúc ngựa ly khai.
“Đến Phủ thái tử.” Nhìn hai người rời đi, Lãnh Hạo Nguyệt lúc này mới ra lệnh một tiếng, quay lại đầu ngựa hướng phía phủ thái tử mà đi.
Trong phủ Thái tử.
Nhạc Du Du sốt ruột đi qua đi lại, nàng biết Lãnh Hạo Nguyệt nếu có thể giả ngu nhiều năm như vậy, kỳ thật tâm cơ hẳn không phải là người bình thường có thể so sánh, ít nhất nàng không sánh bằng, vì thế, không dễ dàng đã bị Lãnh Huyền Nguyệt lừa gạt như vậy, vừa nghĩ như thế cũng là bình tĩnh lại.
Chỉ là, cảm giác không biết ngày đêm này đích xác dễ làm cho người ta phát điên, căn bản cũng không biết mình bị giam mấy ngày, mỗi ngày trừ ăn ra thì là ngủ, thỉnh thoảng cái kẻ buồn nôn Lãnh Huyền Nguyệt kia cũng sẽ tới khiến nàng buồn nôn một hồi, thế nhưng, nàng hiện tại hoàn toàn không có năng lực phản kháng, nàng bắt đầu hối hận lúc trước thời gian đại học sao không đi học chế thuốc? Như vậy có phải là có thể phối độc dược gì gì đó tùy thân mang theo hay không, hiện tại có thể cho thái tử này một chút, đỡ phải hắn mỗi ngày qua đây ăn đậu hũ của mình.
Chỉ là, trên thế giới này cái gì cũng có, chỉ không có bán thuốc hối hận, hơn nữa, nàng cũng không nghĩ tới chính mình sẽ xuyên qua a, nếu như nghĩ tới, nàng sẽ chỉ định mang theo 79 khẩu súng tự động tới, trước đưa cái này làm cho Lãnh Huyền Nguyệt thành tổ ong vò vẽ, bất quá, cái này cũng chỉ có thể ngẫm lại. Vì thế, nàng Nhạc Du Du quyết định, chỉ cần có thể đi ra ngoài, nhất định phải cùng Thanh Thanh học dụng độc một ít, tuy rằng chưa thấy qua Thanh Thanh dụng độc, thế nhưng giống như hiểu y đều hiểu độc , nói như vậy sau này còn có thể lôi kéo Thanh Thanh cùng nhau lưu lạc giang hồ đâu, nàng hạ độc người ta, Thanh Thanh giúp đỡ giải độc, như vậy, tất cả tiền đều làm cho các nàng buôn bán được lời…