- Mày thấy chưa, tao đoán đâu có sai, đứa con trai nào mà chả thế, từ rày thì bớt mơ mộng đi nhe, thôi h ko đc phá giấc ngủ của tao đâu đấy.
Nói rồi tôi gục đầu xuống bàn, chuẩn bi đánh 1 giấc.
Nhưng đang chập chờn trong giấc ngủ, tôi lại nghe thấy tiếng la hét của lũ con gái, nhưng tôi chả buồn ngẩng đầu lên xem có chuyện gì, chắc là lại đến chỗ đoạn chàng quỳ xuống tăngj hoa nàng chớ gì, quen quá rồi, ko cần mở mắt tôi cũng biết. Hừ, như thế thì có gì phải hét lên chứ. Nhưng tiếng hét vẫn ngày 1 to hơn, đã thế con Trang bên cạnh cứ lắc vai tôi như điên, tôi bực mình hất tay nó ra gắt lên:
- Có im đi cho tao ngủ ko? Lại màn trao hoa giữa chàng và nàng chứ có gì mà phải cuống lên.
Bỗng dưng những tiếng la hét tắt hẳn, ko gian trở lại im lặng lạ thường, con Trang ở bên cạnh nói vs tôi bằng cái giọng run run:
- Nhiên….nhiên ơi, ..mày…mày trở thành nv chính thật rồi
Cái con này, nv chính gì chứ rõ khùng, tôi vẫn gục mặt xuống bàn nói vs nó = giọng châm biếm:
- Mày định viết hài kịch rồi cho tao đóng vai chính đấy à? Thôi ko cần đâu, tao chỉ muốn đóng phim giấc ngủ thôi.
Sau nỗ lực lay tôi dậy ko thành, 1 lúc sau con Trang tự nhiên đập bàn đánh rầm hét lên:
- Nhiên, cô Hà trả bài kiểm tra Toán mày đc có 7 thôi.
Tôi bật tỉnh dậy như cái lò xo, vội quay sang cái Trang hét lên:
- Đâu.. đâu? Bài kiểm tra tao đâu, sao lại đc có 7, tao có làm sai chỗ nào đâu? Hoang đường, mày lừa tao phỏng? Nói mau, bài kiểm tra tao đâu? Huhuhu chết tao rùi bố tao giết tao
Con Trang nhìn điệu bộ điên khùng của tôi, cố nín cười nói:
- Đằng sau, quay..
Tôi vội vàng quay mặt ra đằng sau, màu đỏ của đóa hoa hồng nhung đập vào mắt khiến tôi suýt ngã lộn nhào. Oh my god….
Ẩn đằng sau đóa hồng nhung là 1 khuôn mặt lạnh lùng đáng ghét, môi hắn khẽ nhếch lên 1 nụ cười đắc ý.
- Sao..sao lại_ tôi lắp bắp nói rồi quay ngang quay dọc, biết đâu lại tìm thấy hình bóng của cái Vân ở ngay bên cạnh, nhưng ko tôi nhìn quanh quất khắp lớp mà ko thấy cô nàng đâu cả.
- Ko cần tìm đâu, người tôi muốn tặng hoa chính là cậu, cô bạn gái thứ 102 của tôi.
Cả lớp tôi đều ồ lên, mặt đứa nào đứa lấy đều trông buồn đến mức muốn tự tử, những ánh mắt ghen tị ném về phía tôi. Trời đất làm cứ như tôi ham hố cái chức danh bạn gái thứ 102 của hắn lắm ko bằng, đúng là từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến h tôi chưa thấy cái thằng nào nó lại chảnh ngựa như vậy, trong khi tôi chưa kịp ư hử gì, mà hắn đã nói vs mọi người tôi là bạn gái hắn rồi, đúng là có dùng dao phay chặt xương lợn cũng ko thể chém được cái mặt dày của hắn, trơ trẽn đến thế là cùng.
Thấy mặt tôi cứ đực ra, hắn bèn nở 1 nụ cười đểu , tiến sát đến gần tôi, khuôn mặt đáng ghét của hắn chỉ cách tôi 2cm, giở giọng châm biếm:
- Sao thế, đc tôi cho làm bạn gái sướng quá nên ko nói thành lời à? Cứ ngoan ngoãn biết đâu tôi lại cho cậu làm GF của tôi lâu dài.
Ọe, ước gì tôi có thể đấm vào khuôn mặt đẹp trai của hắn cho bõ tức, nhưng thôi bạo lực ko phải là cung cách của tôi. Nghĩ vậy nên tôi cố nặn ra 1 nụ cười tươi nhẹ nhàng nói:
- Chà, liệu có phải tôi đang mơ ko nhỉ, sao 1 đứa như tôi lại được hotboy số 1 của trường chọn làm GF, tôi vui lắm nhưng….
- Nhưng sao?_ hắn hỏi
- Nhưng… _ tôi làm khuôn mặt ủ ê nói_ chúng ta đành kết thúc mối tình đẹp tại đây thôi, bởi vì, cậu biết đấy tôi rất tin vào bói toán, hôm nọ tôi đi xem bói người ta nói nếu tôi đc 1 người tỏ tình thì ngay ngày hôm sau người đó sẽ gặp 1 tai nạn kinh khủng. Híc ôi nghĩ thôi đã thấy sợ rồi, tôi thực sự ko muốn hôm sau phải vào nhà thương thăm cậu đang trong tình trạng của 1 xác ướp Ai Cập đâu, lúc ấy chắc chẳng còn 1 Lam Phong quyến rũ và đẹp trai đâu nhỉ?
- Cậu…_ hắn tức đến đỏ cả mặt, haha ai bảo chọc vào ta làm chi
- Vì vậy, dù tôi cũng rất mến cậu nhưng chúng ta ko thể…híc..híc
- Hừ, cậu ko hù dọa đc tôi đâu, bó hoa này cậu nhất thiết phải nhận, dù có thế nào tôi cũng sẽ bắt cậu trở thành GF thứ 102 của tôi, thứ gì tôi đã muốn sẽ trở thành của tôi.
- Ô hô được thôi_ tôi đưa tay ra nhận bó hoa rồi ngay lập tức kêu á lên như bị bỏng đáp luôn bó hoa trúng thùng rác ( chuẩn ko chỉnh nổi) trước con mắt sửng sốt của bao người. Bó hoa bị nát bươm ra, những bông hoa bị nát cánh rơi tung tả.
Tôi nhìn theo bó hoa mỉm cười đểu rồi ngay lập tức chuyển sang bộ mặt ngây thơ, tỏ vẻ hối hận:
- Tôi..tôi xin lỗi, tại vì tôi bỗng thấy có con sâu đang bò ngọ nguậy trong bó hoa hồng.
- Bậy, tôi cầm từ nãy đến h có thấy con sâu nào đâu._ hắn trừng mắt nói
- Ô hô vậy sao? Ko thể nào, tôi thấy rõ ràng mà hay là… con sâu chui trong người cậu ra? _ tôi nói đểu
- Cậu…. Hừ thôi đc rồi quên chuyện bó hoa đi._ hăn nói rồi đột nhiên nắm lấy tay tôi giơ lên cao nói rõ to:
- Mọi người nghe đây, từ bây h Tôn Nữ Hà Nhiên sẽ là bạn gái thứ 102 của tôi.
- Này, cậu điên hả, bỏ tay tôi ra_ tôi hét lên, cố hất tay hắn ra nhưng vô ích, hắn khoe như voi ý híc híc . Hắn liếc tôi, nở 1 nụ cười đểu, nhếch mép nói:
- Tôi đã nói rồi, thứ gì tôi đã muốn sẽ là của tôi, bởi vì tôi- là- đồ- du- côn.
Tôi trừng mắt nhìn hắn gằn giọng:
- Này, có bỏ tay ra ko? Tôi cho cậu chết bi h.
- Hừ, hù dọa cũng vô ích, cậu ko làm gì đc tôi đâu.
Tôi và hắn cứ trừng mắt nhìn nhau và "tay trong tay" như thế 1 lúc lâu, bây h ước mong duy nhất của tôi là chà cái mặt hắn xuống đất cho bõ ghét để xem hắn còn dùng khuôn mặt ấy đi tán tỉnh con gái đc nữa ko, nhưng nếu tôi có đc cái khả năng ấy thì tôi đã đi thi thế vận hội olimpic rồi híc híc. Vào cái giây phút tôi suýt tức nc vỡ bờ cho hắn 1 cái bạt tai nháng lửa, thì bàn tay đang nắm tay tôi của tên Phong bị 1 bàn tay khác nắm chặt giật khỏi tay tôi, người đó là ông thầy khỉ vàng , tôi chợt nhớ ra hôm nay lớp tôi có tiết Anh đầu tiên. Ông thầy khỉ vàng nói bằng cái giọng của 1 người thầy:
- Này, em có biết đã vào h học rồi ko? Em đang làm ảnh hưởng đến tiết dạy của tôi đấy, ra ngoài đi.
- Ồ nhưng tôi nhớ là trống vẫn chưa đánh mà_ Phong nói bằng cái giọng lạnh lùng
- Nhưng tôi muốn vào sớm, đó là cái quyền của 1 thầy giáo như tôi