Ring ring
wap mien phi
h Trang Chủ | Android | Blog | Truyện
TOP GAME HOT
Game Khu Vườn Địa Đàng - Chơi Sky Audition Ring Dina Free
Khu vườn địa đàng Trồng cây, Nuôi Thú, chơi 8 Game Bài, Kết bạn chăn Gấu cực đã.
Game Mobi Army HD 239 - Anh Tài Tựa Gunbound
Mobi Army bắn súng, căn tọa độ tựa Gunbound -Gunny, đồ họa khủng, skill tuyệt đẹp.
Game Avatar 258 - MXH Teen Đặc Biệt Ấn Tượng
Thỏa sức chăn nuôi, mua sắm, kết bạn, giải trí với nhiều trò chơi hấp dẫn.
Game Khí Phách Anh Hùng 168 - Đỉnh cao gMO Việt
Game gMO nhập vai Thuần Việt PK nảy lửa, skill chưởng rồng, sét giật
Game GoPet 133 – Game đấu thú cực vui
Đấu thú xuyên Việt,phép thuật hấp dẫn,thời trang sành điệu.

tieu thuyet hay,tieu thuyet tinh yeu,doc tieu thuyet full,tieu thuyet ngon tinh moi

Trang chủTruyện Tiểu ThuyếtTiểu Thuyết Tình Yêu Giấu Anh Vào Nỗi Nhớ Của Em Đi full
wap mien phi
KÊNH GIẢI TRÍ MIỄN PHÍ

Tai Game - Doc Truyen

Tiểu Thuyết Tình Yêu Giấu Anh Vào Nỗi Nhớ Của Em Đi full

• Đăng bởi: mHotVn.Wap.Sh
• Đăng ngày:Thứ hai, 21/07/2014
• Lượt xem: 4750 lượt
Xuống Cuối Trang



-Em…- Nguyên cười như mếu- Em dám vùi hoa dập liễu giữa chốn đông người thế à?

Mọi người xung quanh tắt tiếng, khôngnói được câu nào nữa. Đây chắc chắn là một “hoa hoa công tử” hạng nặngrồi, lại dám ví mình như hoa như liễu.

-Hèm…- Thiên Anh từ xa tiến lại chứng kiến một màn này chỉ dám húng hắng ho, lúc này mọi người mới lại tản ra.

-Bác sĩ…- Hạ Chi kêu lên cầu cứu, cái miệng méo xệch như muốn khóc.

-Khoan đã, người phải khóc là anh chứ…- Nguyên lên tiếng phản đối, chân cũng hạ xuống dường như chẳng có vẻ gì là đau đớn cả.

-Hai người đừng làm trò nữa, ra làm thủtục thôi.- Thiên Anh giờ phút này cũng chỉ dám nhịn cười, thực ra anhcũng không biết nên cười hay khóc khi đi với hai người “có vấn đề” nhưnhau này. Anh quay người đi về phía chỗ làm thủ tục trước.

Nguyên cũng khôi phục lại vẻ mặt đẹptrai đầy phong cách của mình, cầm lấy túi xách du lịch nhỏ trên tay HạChi, không quên cúi xuống thì thầm vào tai cô một câu: “Tối nay anh sẽcho em… chết.”

Đôi môi của Nguyên không quên chạm vàivành tai cô khiến Chi như bị điện giật tại chỗ. Đến khi Nguyên đã đi xarồi cô mới tỉnh trở lại, và nhớ lại câu thì thầm của anh, vành tai độtnhiên nóng lên như bị chính hơi thở của anh phả vào khi nãy.

*
Sau khi tới đảo, Thiên Anh để mặc Nguyên và Hạ Chi ở lại phòng khám, còn bản thân thì một mình đi tới trụ sở công an. Hai tiếng sau anh trở lại, cùng với Trung- người phụ trách chuyên án này. Sau khi hỏi han Hạ Chivài điều để chắc chắn rằng cô vẫn chưa nhớ ra, Trung quay sang giụcThiên Anh:

-Chúng ta đi thôi chứ?

-Anh đợi một chút, đợi người dẫn đường đã.

-Có người dẫn đường sao?- Trung nhíu mày- Nếu làm động dạng lớn quá, chỉ sợ người kia sẽ trốn mất.

-Đây là người em nhờ tìm tung tích của thằng bé đó mà.- Thiên Anh phân trần- Hơn nữa cũng chưa chắc thằng bé đó đã là người xấu.

-Nhưng có liên quan tới quá khứ của Hạ Chi thì một manh mối nhỏ cũng không được bỏ qua.- Trung vỗ vỗ vai anh.

Đúng lúc này một chiếc xe máy chạy tới.Chiếc xe mô tô phân khối lớn đỗ ngay cửa phòng khám, thấy Thiên Anh vàmọi người đã ngồi sẵn trên xe thì bỏ mũ xuống và nói:

-Anh Thiên Anh, em tới dẫn anh đi.

-Long không tới sao?- Thiên Anh ngạc nhiên ló đầu ra.

-Đại ca bận rồi anh ạ. Đại ca bảo em dẫn các anh tới đó. Mình đi thôi. Hôm nay thằng nhóc đó đang ở nhà.

-Được, chú dẫn đường đi.- Thiên Anh gật đầu ra hiệu và cho xe chạy.

Chiếc xe máy rồ ga, xoay mình một cái thật điệu nghệ rồi phóng thẳng lên trước dẫn đường.

-Chà…- Trung ngồi ở ghế trước nhìn chiếc mô tô lượn ngay trước mặt bật cười- Cứ như đại biểu cấp cao ấy nhỉ, đicòn có xe dẫn đầu nữa. Mấy cậu chàng kia thỉnh thoảng cũng tổ chức đuatrái phép, bọn tôi còn đang rình bắt một mẻ cảnh cáo đấy.

-Anh yên tâm. Tại ở Việt Nam ít sân chơi cho những tay mê đua xe như bọn họ quá thôi. Sắp tới ở đây sẽ có mộttrường đua mới, có phép đàng hoàng, bọn họ sẽ không quấy rối các anh nữa đâu.- Thiên Anh cười đáp.

-Thế thì tốt rồi.- Trung cười nửa đùanửa thật- Mà anh không nghĩ chú lại quen được đám công tử con nhà giàunhư thế kia đâu nhé!

-Anh đang cười em à? Đám công tử thìcũng có người nọ người kia mà anh. Anh nhìn xem, cái thằng ngồi sau anhđấy, cũng là công tử có số có má, anh thử nhìn xem nó ra sao?

Hiển nhiên người bị Thiên Anh đưa vàotầm ngắm chính là Nguyên, lúc này đang nhăn nhăn nhó nhó vì Hạ Chi ngồibên cạnh thỉnh thoảng lại véo anh một cái, rõ ràng vẫn còn ấm ức chuyệnlúc nãy.

-Cậu chàng này hả? Nhìn mặt sát gái ra phết.- Trung cười vang.

-Không ngờ anh cũng có mắt nhìn người ghê.- Thiên Anh cũng cười theo khiến cho chặng đường như ngắn lại.

Chẳng bao lâu sau thì chiếc xe máy đỗxịch trước một đường đất nhỏ. Cơn mưa ngày hôm qua khiến cho ngõ trở nên lầy lội, đầy những vũng nước. Hai bên con đường này những bụi cây gaithấp mọc um tùm. Sâu trong ngõ chừng hai mươi mét có một ngôi nhà lợpmái tôn nhưng nhìn vô cùng xiêu vẹo, dường như có thể đổ bất cứ lúc nào. Ngôi nhà rất nhỏ, trên khoảng sân đất trước nhà có phơi lưới và chài,là bộ đồ để đi biển, thêm một chiếc thuyền thúng thủng đáy dựng ngượclên ở góc sân, trên còn thấy rõ cả rêu mốc, hiển nhiên là đã bị bỏ chỏng chơ ở đó lâu rồi. Một chiếc cái bếp con con, thấp lè tè dựng ngay bêncạnh ngôi nhà. Lúc này khói từ trong bay ra nghi ngút.

Ngay trước khoảnh sân là một mảnh vườncon, trên có vài luống rau được cuốc xới khá vuông vắn và cẩn thận. Mộtít quần áo cũ phơi trên dây, nhìn qua cũng không biết luống tuổi củanhững người mặc nó là bao nhiêu.

-Ở đây anh ạ.- Cậu thanh niên tóc vàng chỉ vào ngôi nhà nói.

-Đúng là đây chứ?- Thiên Anh nghi ngại hỏi.

-Đúng mà anh. Chính mấy thằng đàn em của em đã đi theo mấy lần rồi, còn hỏi cẩn thận nữa. Chính xác là nhà nó đấy ạ.

Hạ Chi quay sang nhìn Nguyên, Nguyên nhìn Thiên Anh, Thiên Anh lại nhìn Trung. Trung suy nghĩ trong giây lát rồi tặc lưỡi:

-Đã đến rồi thì cứ vào đi.

Rồi anh xăm xăm bước lên trước dẫn đường. Thiên Anh cũng hướng ba người còn lại gật đầu và đi theo Trung.

-Có ai ở nhà không?- Bước vào đến sân, Trung lên tiếng hỏi.

Không thấy ai trả lời, anh định hỏi câuthứ hai thì một người từ trong nhà đi ra. Là một cậu bé trạc mười tuổi,tóc tai hơi bờm xờm, trên tay là cuốn sách tiếng việt, có lẽ cậu bé đang học bài.

Thấy một đám người lạ ăn mặc lịch sựthằng bé hơi ngẩn ra. Nhưng thấy Trung đang mặc sắc phục, ánh mắt cậu bé trở nên vô cùng sợ hãi, như nhìn thấy ma vậy. Phải nói rằng trẻ con đối với hình ảnh của các chiến sĩ công an luôn thấy ngưỡng mộ, cảm phục vàcũng rất sợ hãi. Nên khi thấy Trung, nó cũng không thoát khỏi tâm lý sợhãi đó.

Đến trang:

 

Lên Đầu Trang
Cùng chuyên mục
[Tiểu Thuyết] Hợp Đồng Hôn Nhân 100 Ngày - Đọc Truyện Online
Tiểu Thuyết Xuyên Không Phúc Hắc Vương Gia Sỏa Tướng Công full
Tags:
DANH MỤC WAP
TIN TỨC SỰ KIỆN
GAME HAY CẬP NHẬT
GAME HACK - MOD
TẢI GAME ONLINE (Cập nhật)
TẢI GAME OFFLINE
ỨNG DỤNG PHẦN MỀM
KHO TRUYỆN HAY
ẢNH GIRL XINH - HOT GIRL
ẢNH HOT BOY - TOMBOY
XEM PHIM - CLIP HÀI ONLINE
DÀNH CHO NGƯỜI LỚN
Tip: HaiHauBay.Pro Tự hào là Wap Dành Cho Mobile miễn phí!
» Trang Chủ
» Điều Khoản Sử Dụng
» Liên hệ: s2tqts2@gmail.com
» FaceBook
»
WAP TỔNG HỢP

Wap Tải Game, Đọc Truyện Hay


Copyright © 2016 HaiHauBay.Pro
1 | 2 | 4750
DMCA.com Protection Status
» Sitemap.xml | Sitemap.html | Urllist.txt | Ror.xml